Nguyễn Tâm

ĐỊA NGỤC


Ầm ầm sấm chớp nổ vang
Cõi vào âm cảnh hoang mang phủ trùm
Mặc ai kêu khóc um sùm
Một bầy ngạ quỷ gông cùm rên la


Đầu trâu mặt ngựa đâu tha
Tội đồ mau hãy nhìn qua lỗi mình
Phán Quan mở sách chiếu hình
Bao nhiêu ác quả ức nghìn đã gieo


Sâu dày nghiệp chướng mang theo
Công tu tạo phước tí teo vài điều
Điện Diêm La máu loang nhiều
Diêm Vương mặt sắt ai liều không khai


Kẻ nào dương thế làm sai
Gian ngôn xảo biện ly khai người đời
Bạt Thiệt địa ngục sẵn mời
Cạy mồm cắt lưỡi hết lời điêu ngoa


Còn kia là quỷ dạ xoa
Tiễn Đao địa ngục mở loa gọi hồn
Ly khai cốt nhục tội tồn
Chưng Lung, Thiết Thụ đổ dồn về đây


Hại người phóng hỏa đâu hay
Sau ngày tạ thế tai bay họa mình
Đồng Trụ cột lửa tra hình
Phàm kẻ thủ ác nhất tình khảo tra


Khinh mạng người khác với ta
Sát hại thỏa thích vui ca tiệc tùng
Oan gia phủ kín trùng trùng
Súc sinh thời cũng chung cùng tánh linh


Tạo chi màn tối vô minh
Đao Sơn địa ngục có xin cũng thừa
Gian dâm thai ghén bỏ bừa
Giết con trong dạ thiệt vừa nhẫn tâm


Băng sơn Thạch Áp oái ăm
Dây thừng treo ngược búa đâm tội đồ
Dẫu cho xác ở dưới mồ
Kênh kênh quạ mổ chúng vồ ăn ngay


Kiếp người tham đắm mê say
Ngưu Khanh, Thung cữu trả vay rạch ròi
Hại ai thì chúng đến đòi
Vay họ một mạng chết lòi lời thêm


Tưởng rằng làm tội ban đêm
Đến khi trời sáng là êm mọi bề
Nào đâu lúc thác hồn về
Âm ty địa phủ bốn bề bủa vây


Huyết Trì, Uổng Tử đắng cay
Bất hiếu cha mẹ xữ ngay ngục này
Trách Hình u tối giăng đầy
Bởi xưa đào bới xới cày mộ hoang


Nhọc công mưu chước tính toan
Bòn rút công của hãy khoang đừng làm
Hỏa Sơn lửa đốt xác phàm
Sống đi chết lại đâu nhàm ngục kia


Dối trên lừa dưới phân chia
Cướp bóc đạo tặc rượu bia vào người
Bán buôn tính một ra mười
Đao Cư xẽ thịt hết cười vạn năm


Thạch Ma ngục thất hờn căm
Hiếp đáp bách tính chặt băm lưu đày
Giàu sang như kẻ ăn mày
Không phân lớn nhỏ tội bày trước sau


Địa ngục Thập Bát đớn đau
Thế gian muốn sống hãy mau làm lành
Thân ta như sợi chỉ mành
Tu Tâm dưỡng tánh để dành kiếp mai


Đời này nghiệp gánh trên vai
Ai thời cũng có một hai lỗi lầm
Chấp tay miệng khấn lầm rầm
Cầu xin sám hối để nằm hoa sen


Mặc người mê muội bon chen
Còn đây tỉnh thức trắng đen tỏ bày
Khuyên ai chớ có sa lầy
Rơi vào địa ngục không ngày thoát ra !


04 - 29 - 2011
Nguyễn Tâm

Được bạn: vdn 4.6.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "ĐỊA NGỤC"